Cách đây hai năm, có 3 người phụ nữ đến trước cửa trường
Lương Thế Vinh, Quận Thủ Đức tìm cách giơ khẩu hiệu để yêu cầu nhà trường
phải có tiếng nói với vụ ấu dâm xảy ra một bé gái học lớp 1, mà nơi đó có những
dấu hiệu bao che tội phạm.
Đó là ngày 16 tháng 3, năm 2017. Một ngày thật khó quên đối
với 3 người phụ nữ là Nguyễn Thị Bích Ngà, Lê Thúy Bảo
Nhi và Nguyễn Thanh Loan. Những người phụ nữ này không bao giờ tưởng
tượng được rằng việc đòi hỏi sự thật và thực thi công lý cho một bé gái bị xâm
hại, đã khiến công an phường Linh Đông - Quận Thủ Đức dùng hàng chục an ninh
thường phục, dân phòng và cả cảnh sát địa phương và giao thông chặn bắt và hành
hung dã man. Một trong ba người phụ nữ đó phải đi cấp cứu vi chấn thương đầu.
Trong cuộc bắt bớ và điều tra rầm rộ đến man rợ đó, công an
đã chất vấn những người phụ nữ này rằng “Đâu phải người thân của mày đâu mà mày
phản ứng”. Loại câu hỏi như vậy vẫn thường được thấy trong các vụ bắt giữ và điều
tra khi người dân vì ý chí muốn lên tiếng cho cộng đồng, vì những giá trị
chung.
Giống như kiểu nhà cầm quyền muốn tách từng chiếc đũa ra khỏi
bó đũa nguyên khí Việt. Những chiếc đũa bị tách ra và âm mưu bẽ gãy, là những
chiếc đũa đạo đức cá nhân, tình đồng bào và ý chí công dân trong một quốc gia.
Những người phụ nữ ấy bị đàn áp bởi loại chủ trương muốn con người Việt co cụm
và hèn nhát. Chủ trương âm mưu muốn con người Việt Nam sống chết mặc bây, dễ bảo.
Và như vậy, đất nước và con người Việt Nam thật dễ kiểm soát.
Có thể âm mưu đó thành công trong một giai đoạn, vì có không
ít người đã cảm thấy sợ hãi, và tự dặn mình rằng chuyện xã hội không còn là
chuyện của mình. “Lo làm ăn đi”, lời đe dọa quen thuộc này vang lên ở rất nhiều
nơi. Người Việt được gợi ý rằng phần tự do nhất của họ hôm nay là “làm” và
“ăn”. Còn suy nghĩ là chuyện của người có quyền.
Năm 2018, một vụ ấu dâm điển hình khác ở chung cư Lakeside,
Vũng Tàu, đã bị công luận gây áp lực đến mức thủ phạm bị xử 3 năm tù giam. Sự
kiện này là một nấc thang mới về mặt dân quyền, khi dân chúng quá tức giận, sau
vụ tình nghi bao che thủ phạm là người nhà “ai đó” ở Thủ Đức, thì đến nhân vật
NKT ở Vũng Tàu bị tố cáo, là đảng viên lão thành và là cựu quan chức của bộ máy
chính quyền.
Vấn đề được liên tục bàn tán trên các trang mạng, là chính
quyền sẽ bao che đảng viên của mình như thế nào đây? Vụ án xử NKT thật nhọc nhằn,
dằng dai đến mức luật sư đại diện cho gia đình nạn nhân phải gửi thư kêu cứu
lên thủ tướng và tổ chức Unicef tại Việt Nam. Cuối cùng khi có kết quả giơ cao
đánh khẽ, thủ phạm đã tức giận đến mức đốt thẻ đảng của mình, như một lời trách
cứ rằng vì sao có hồng bài ấy, mà đảng vẫn không cứu nỗi ông ta.
Có thể cũng có người muốn cứu ông ta, nhưng ý chí khát khao
công lý của đám đông không chịu khuất phục trước mờ ám và công lý lụn bại đã dẫn
đường đến một happy-end. Người mẹ trong vụ án đó cũng có một ý chí kiên cường,
khi chấp nhận mọi thứ, để sau mình, không còn mây đen trên những mái đầu trẻ
thơ, nơi bà đang sống.
Năm 2019, sự kiện đình đám là vụ ông Nguyễn Hữu Linh, Viện
phó Viện kiểm sát TP Đà Nẵng không chối được chứng cứ sàm sỡ bé gái trong
thang máy ở chung cư Galaxy 9, quận 4, Sài Gòn. Nhưng có vẻ như một lần nữa,
việc xử tội một đảng viên cao cấp – một giai cấp đặc biệt ở Việt Nam - là điều
thật khó.
Lần này, những việc thô bỉ như chặn bắt, điều tra đánh đập
người phản ứng với nạn ấu dâm đã không thể diễn ra như hai năm trước được nữa.
Nhưng việc lần lữa, tìm phương cách “tốt nhất” cho vụ án này diễn ra không chỉ ở
các tin tức giả được tổ chức trên mạng, bao gồm cả hành động trong giới cầm quyền
và tư pháp.
Mới đây, một thẩm phán hiện đang làm việc cho nhà nước, đã từng
khẳng định với tôi rằng “sẽ không thể bắt tội được Nguyễn Hữu Linh. Vì dù có
hành động nhưng không có cách nào chứng minh được ý chí của Linh là ấu dâm, và
đó chỉ là âu yếm trẻ em”. Thậm chí ông ta còn nói rằng đã có những luật sư liên
hệ với gia đình của ông Linh, tự tin rằng họ nắm chắc phần thắng trong vụ bảo vệ
ông Linh, thậm chí sẽ kiện ngược gia đình nạn nhân.
Ý chí – phần mà khoa học A.I ở các quốc gia tiên tiến nhất vẫn
chưa dám áp dụng để đưa vào nền tư pháp, nhưng ở Việt Nam, các tội danh “tuyên
truyền để chống chế độ”, “âm mưu lật đổ” vẫn sàm sỡ kết tội con người hàng
ngày. Thậm chí, 12 bạn trẻ ở Biên Hòa bị 10 tháng tù do biểu tình chống Luật đặc
khu, bởi bị xét về ý chí là họ muốn “gây rối trật tự công cộng”.
Và trong vụ án của ông Linh, ý chí đã được nhắc đến như giải
pháp có thể cứu nguy, giới thiệu sự trong trắng của một đảng viên cao cấp.
Sự va chạm ý chí vẫn đang diễn ra từng ngày. Sự va chạm nảy
lửa giữa người dân Việt Nam khát khao một đất nước tốt đẹp hơn, ít đồi bại hơn,
ít quyền lực bao che… như đang chất vấn nhà cầm quyền – một dấu hỏi về khả năng
có còn xứng cho việc cầm quyền hay không.
Người ta vẫn nhắc nhau từng ngày về việc trì hoãn khởi tố thủ
phạm Nguyễn Hữu Linh. Dân chúng có đủ mọi cách để nhắc: bằng các lời bình trên
mạng, bằng cách đến trước cửa nhà thủ phạm để selfie và căng biểu ngữ tố cáo.
Những cây bút của nhà nước được chỉ đạo phản ứng bằng cách lên giọng chỉ trích
những hành động như vậy, là vô đạo đức.
Nhưng ngay cả trong hành động bị gọi là “vô đạo đức” ấy để
nhằm nhắc về một thủ phạm ấu dâm đang bình yên bất thường trước các chứng cứ,
những con người ấy đang chịu hy sinh phần mình, để bày tỏ một ý chí phế truất bộ
mặt đạo đức giả của nhà cầm quyền, đang tỏ ra không quyết liệt trước tội ác.
Đó là ý chí của một dân tộc, đầy thông minh và không cam chịu
trước bất công và cường quyền. Hãy nhớ, khi những công dân dám hy sinh những vấn
đề cá nhân của mình cho ý nghĩa chung của xã hội, thì đó cũng là lúc một xã hội
mới khỏe mạnh đang hình thành, vận động vì ý nghĩa của từng cá nhân.
Từ những người phụ nữ bị đánh đập hôm qua ở Thủ Đức, cho đến
những bạn trẻ vô danh hôm nay hành động trước căn nhà số 30 ở Đà Nẵng, cho đến
những chiếc áo lẻ loi phản đối, xuất hiện trên đường phố. Tất cả, tôi thấy mình
mang ơn ý chí của các bạn.
x
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.